Quay về với Huế một chiều đông
Gặp buổi trời thương gởi nắng hồng
Trước ngõ hàng cây thơm thảo đón
Bên thềm bóng mẹ dịu dàng trông
Đường xa mãi đợi bờ râm mát
Gió lạnh hằng mơ ngọn ấm nồng
Ngấn lệ rưng rưng chờ chực phút
Con thuyền trở lại trú dòng sông
Huế đã mơ màng báo cạn đông
Đào hoa vội nở rạng trời hồng
Đường lên núi Ngự mây chào đón
Nẻo xuống Hương dòng bến đợi trông
Lịch sử bao ngày còn mãi thắm
Thời gian mấy thuở vẫn luôn nồng
Nơi đây cảnh mộng đầy tha thiết
Trở lại lòng đà mát dịu sông.
Trở lại ngôi nhà cuối xóm đông
Đường xưa vẫn rực nắng xuân hồng
Hàng cau trước cổng xòe bông đợi
Hoa gạo đầu làng nở búp trông
Dáng mẹ vai gầy cao bóng cả
Tóc cha sợi bạc ấm hương nồng
Nôn nao cánh võng bên bờ giậu
Kỷ niệm ùa về ngập khắp sông
Giải phóng quân về bốn cửa đông
Ngày vui trẩy hội nước non hồng
Nâng tà áo trắng, tay đưa vẫy
Đội nón vành nghiêng, mắt dõi trông
Một tấm lòng trung giàu nghĩa đẹp
Ngàn hoa nhụy thắm đẫm hương nồng
Lời ca tiếng hát reo hò mãi
Huế đã vuông tròn vẹn núi sông.
Trở lại kinh thành buổi chợ đông
Vườn ai nở rộ khóm hoa hồng
Hiên nhà ủ lộc nam thanh ngắm
Cạnh ngõ bung đài nữ tú trông
Phím gõ cầu cho niềm mộng thắm
Đàn nâng ước được giấc mơ nồng
Thuyền câu bủa lưới ven dòng Ngự
Cá nhảy lên bờ rộn bãi sông.
Mình về Kinh Bắc giữa mùa đông
Chiều muộn hoàng hôn tỏa ánh hồng
Phủ Lạng xanh rêu bao thuở nhớ
Cổng thành bạc cỏ bấy ngày trông
Thời gian tắm gội tình thêm thắm
Năm tháng phơi sương nghĩa vẫn nồng
Bến đợi Chia Ly dài cách trở
Bờ Thương nhỏ lệ ngập tràn sông.
Chiến lũy "...Giang Thành" trấn ải đông
Đào phai Dĩnh Kế sắc tươi hồng
Dòng Thương thơ mộng bao người ngắm
Núi Quảng soi hình lắm kẻ trông
"Giáp Hải" tài cao tâm mở rộng
"Hoàng Hoa..." chí dũng dạ thêm nồng
Mời trầu Quan Họ đây di sản
Tranh vẽ Đông Hồ rạng núi sông
Ta về kinh bắc cuối chiều đông
Đào bích vườn xuân nhú nụ hồng
Cổ tự Đức La muôn kiếp nhớ
Trúc Lâm phật pháp vạn đời trông
Nhân Tông Thánh Tổ tình sâu nặng
Bút Tháp Huyền Quang nghĩa mặn nồng
Tượng Mộc...Thế Âm mang dấu ấn
Quốc gia di vật rạng non sông.
Chẳng chút nao lòng dẫu giặc đông
Gia cang liệt sĩ nhẹ lông hồng
Mưu thần biển giữ sơn hà đợi
Chước quỷ non giành xã tắc trông
Bản lĩnh nhân hòa vui mộng thắm
Tài năng địa lợi thỏa mơ nồng
Quân thù hớn hở nhưng nào biết
Lũy thép đang chờ: "cọc đáy sông"!
Lặng lẽ đi về giữa phố đông
Từ khi cách biệt áng mây hồng
Tương tư ghế đá vườn cây rũ
Thổn thức câu hò ngọn gió trông
Mắt não nề xa vầng lửa ấm
Tình ngơ ngẩn xót thuở môi nồng
Vai ngoan có nhớ ngày xưa đã
Tựa lối êm đềm dạt mấy sông